Posted by Phù Vân (136..98.176) on November 03, 2021 at 20:34:58:
tôi đi chùa nghe thầy than: "tôi thiếu phước nên làm việc gì cũng không thành . Giao việc cho người khác làm thì được,
còn tự làm thì việc gì cũng trớt quớt" ...
Người tu hành phải đầy đủ phước đức và trí huệ, như con chim có đủ hai cánh mới có thể bay được .
Nghe kể chuyện rằng: vào thời đó, có một vị tăng ở VN tu hành chỉ lo tích phước, nên đời sau được làm hoàng đế nhà Thanh
bên Trung Quốc (vua Thuận Trị). Khi sinh ra trong lòng bàn tay ghi mấy chữ nói về gốc gác nhà vua .
Ông cho người về VN để tìm đến ngôi chùa xưa để xác chứng . Về sau ông bỏ ngôi vua cho con và xuất gia đi tu .
Ông có làm bài thơ ý nói tu sai nên lạc vào nhà đế vương, nay bỏ long bào mà khoác áo tăng bào tu lại ...
----
Bác kể thì tôi cũng kể cho bác nghe truyện này nhé:
Xưa có người học đạo đến một hôm Sư thầy cho 2 quả táo rồi dặn:" Hôm nay ta cho nhà ngươi hai quả táo này để ăn, nhưng nhớ đừng cho bất cứ ai quả nào mà nhà ngươi phải ăn cho hết hai quả táo này nghe chưa!!"
Người học trò ra bờ sông vắng vẻ rồi đem táo ra ăn, vừa ăn hết quả thứ nhất thì bỗng nhiên xuất hiện người ăn mày đến xin quả táo còn lại và nói là không ăn ngay thì người ăn mày sẽ phải chết đói!
Người học trò nhớ lời Thầy dặn nhưng lại nghĩ rằng có thể thầy thử lòng xem mình có thực hành hạnh bố thí khi có người sắp chết mà nhất định không cứu thì đó là mình sai! Nghĩ xong người học trò bèn tặng quả táo còn lại cho người ăn mày kia .
Người ăn mày chụp quả táo bỏ vào miệng ăn rồi biến mất!
Sau này người học trò hoàn tục và trở nên giàu có nhất nước nhưng lại không đạt đại đạo vì hai quả táo đó có quả chứa đựng phước báu Nhân Thiên, quả còn lại chứa đựng đại đạo và người học trò lại ăn nhằm quả táo chứa đựng phước báu mà thôi! Hu hu hu