Posted by Lz (207..61.10) on May 25, 2023 at 14:46:29:
Hôm qua các bác có nói tôi không nên phán xét, đúng, cái này tôi nhận sai :)
Nhưng để tôi giải thích thêm chút vì sao lại có cái cảm nhận như vậy. Vì ni cô viết bài đó ra không chỉ để truyền bá Phật pháp, mà có một chút "kêu gọi", một chút "xin xỏ" trong đó. Xin gì, xin "sympathy", xin "understanding", xin mọi người cầu nguyện cho ni cô trong lúc bịnh nặng.
Bởi thấy cái đó nên tôi mới thấy hơi kỳ, vì bản chất của Phật học là chỉ có cho chứ không có lấy. Tất nhiên ai đó động lòng họ muốn cho lại thì là quyền của họ, nhưng từ góc nhìn của người tu hành, mọi hành động là vì mình giác ngộ, mình thấy đúng thì mình làm. Chứ không phải mình làm vì nghĩ "ờ mình làm thì hy vọng sau này sẽ được lại cái này cái này", cho dù "cái này" chỉ là cuộc sống không đau đớn hoặc lòng thương cảm của người đời.
Ở đây ni cô cứ nhấn mạnh cái bề ngoài ("xinh") của mình, nhấn mạnh những hy sinh kiêng kị mình đã trải qua mấy chục năm, hàm ý để nói là tôi vốn có thế mạnh trời cho (về nhan sắc như vậy), mà tôi còn từ bỏ, còn để công ăn chay niệm phật, tại sao trời còn bắt tội, không tẩy xoá đi hết những nghiệp chướng từ đời nảo đời nào.
Mấy cái này không thể cân đo đong đếm được các bác ạ. Không thể nói người ăn chay 20 năm thì đã "đổi chác" nhiều hơn người mới ăn chay 10 năm. Cũng như không thể nói người cúng dường 1 triệu đô tức là họ có thể tẩy rửa nghiệp nặng hơn người chỉ cúng $100
Tất cả là ở cái tâm, cái sự hiểu biết, và giác ngộ của mỗi người. Nếu ai đó đi tu chỉ để được "sướng cái thân" lúc về già, thì e là có tu 50 năm cũng chưa đủ. Hiểu là đủ, nhưng để hiểu được thì 50 năm có khi vẫn chưa đủ dài để hiểu.
Bởi biết vậy, cho nên tôi thấy cái việc ni cô cho là khó hiểu cũng bình thường thôi.
Ý tôi là vậy, còn nếu khi viết ra, các bác thấy có ý phán xét thì tôi nhận lỗi :)