Thời gian hiện hữu đếm từng ngày
có người phải đếm đến từng giây
rồi thời gian chậm như ngừng chạy
để người khắc khoải mỗi canh dài
Thời gian như một chuỗi hạt tràng
lần tay vào hột đếm t́nh tang
hay là cứ đếm như không đếm
hột đến rồi đi rất nhẹ nhàng
Thời gian c̣n đó hay đi mất
quá khứ đi rồi có phải không ?
tương lai trước mắt chưa kịp tới
hiện tại như là nước trôi sông
Thời gian có đó hằn mi mắt
em đến đây rồi em đi đâu ?
lọn tóc hôm nào c̣n xanh mượt
vạt nắng bên đời gội trắng phau
anh nhớ ngày nào Xuân mới đến
theo bước chân nàng đi muôn nơi
có bao giờ nghĩ Hè nồng cháy
vậy mà Thu đến lá vàng rơi
Anh nhận ra em sẽ chẳng về
Trung Thu trăng tỏ mặt ủ ê
đêm Thu hơi lạnh về theo gió
Địa đàng vắng vẻ buồn lê thê