một hôm minh tự xét mình:
ngoài lòng luẩn quẩn hành trình Nhân gian
trăm năm khó được an nhàn
thường là cay đắng gian nan lắm điều
xét suy đã biết bao chiều
nhân duyên trói buộc còn nhiều hay không?
Ra khơi sóng nước giữa giòng
sinh rồi lại tử cái vòng quẩn quanh
bao giờ mới tỏ ngọn ngành
đâu thời lão - tử, đâu "sinh" bến bờ ?
có quay đầu lại trong mơ ?
hay là vẫn cứ dật dờ tử sinh!?