tôi đang rơi vào vũng đêm vẳng lặng
nghe lời giảng với giọng Huế êm êm
gió hiu hiu, sương giăng ở bên thềm
chợt nỗi nhớ lang thang vào tiềm thức
tôi lục toan bao nhiêu hư và thực
của trần đời đầy màu sắc như không
thời gian trôi như nước chảy xuôi giòng
tôi vẫn bước cạnh cuộc đời rất giả
đêm giao mùa thu về chi hối hả
lá chuyển màu úa nỗi nhớ vô biên
giữa huyền ão tim đau khổ tọa thiền
theo hơi thở, thở về miền thanh tịnh
giữa đêm khuya tôi đang mơ hay tỉnh ?
(khác biệt gì giữa lúc tỉnh và mơ!?)
rồi ngày mai ai hỏi chút lòng ngờ
thơ tôi viết, ý nghĩa chi...
(chẳng hiểu!)
Bảo Trân