Tạp Chí Văn Hoá Phật Giáo số 28 |Thư gửi “blo


Posted by 166 ..166..208.39 on Apr 12, 2013 at 05:43:19:

Share with you .....

Internet giúp mọi người khắp nơi trên thế giới kết nối và làm quen với nhau. Sự ra đời của blog khiến mọi người dễ bày tỏ và truyền thông với nhau hơn nữa. Thế giới cứ tưởng chừng thu nhỏ lại, và nằm gọn trên màn h́nh. Ngồi một chỗ mà biết tất cả mọi chuyện, cùng một lúc biết tất cả những nỗi niềm sẻ chia…

Thế nhưng, mẹ thấy con nối kết, truyền thông với mấy trăm người bạn, nhưng lại không truyền thông được với gia đ́nh. Tuổi trẻ ngày nay sống cùng với net, giao lưu, trao đổi qua chat, qua những comment. Hiếm hoi lắm, mẹ mới thấy mặt con trong bữa cơm tối cùng gia đ́nh (nhưng mà bữa có bữa không). Sau bữa cơm tối, sau những việc cá nhân, con lại bật máy và sống với thế giới của riêng ḿnh. Cười một ḿnh, lắc lư một ḿnh theo điệu nhạc. Không c̣n những giờ phút cùng cả nhà xem một bộ phim, b́nh luận một vấn đề thời sự hay quây quần nói những câu chuyện không đề. Con chúi đầu vào computer suốt ngày ở công ty, tối về lại điệp khúc đấy. Mẹ có cảm tưởng như con không gặp người thân cũng không sao, chứ không vào net là không được, không họa qua đáp lại với tụi bạn là không xong.

Con có biết đâu rằng, hôm nay gương mặt mẹ dường như mỏi mệt, mẹ cần lắm một lời hỏi han. Nhưng đi qua đi lại, mẹ chỉ thấy con nh́n vào màn h́nh, thay v́ ngước nh́n mẹ. Con đâu biết rằng hôm nay ba đau trong người, mà chỉ cần để ư, con sẽ biết ngay, nhưng rồi mẹ nghĩ con đang bận bịu…

“Thời gian qua đi có trở lại bao giờ…”

Con vui thú v́ kết thân với nhiều người bạn, con hài ḷng với thế giới blog đă giúp mọi người hiểu con cũng như con hiểu được mọi người. Con biết được một blogger nào đó đang bị bệnh, đang stress, nhưng chẳng biết được rằng người thân của con đang buồn. Con t́m đến thế giới ảo, từ chối xúc chạm với nhưng ǵ hiện hữu thực sự bên con. Con không thèm để ư hôm nay mẹ mua cho ba chiếc áo mới và ba mặc rất đẹp. Nhưng chỉ cần một blogger nào có avatar mới, là con biết ngay và không tiếc lời b́nh phẩm. Mẹ cười nhưng cứ thấy tủi làm sao.

Mẹ thấy dạo này con thay đổi, mẹ nghĩ con đă t́m được t́nh yêu, và các con thường xuyên gặp nhau trên mạng. Chắc mẹ c̣n quá cổ hủ khi nghĩ rằng “tri nhân, tri diện, bất tri tâm” huống chi là … Những biểu hiện, những va chạm thực tế c̣n chưa giúp chúng ta hiểu hết về nhau nữa là cứ tṛ chuyện với nhau qua cái màn h́nh. Như thế th́ làm sao con biết được biểu hiện thật ḷng, là cái đỏ mặt, là vẻ giận hờn chứ không phải những biểu tượng vô cảm kia. Nói ra con lại biện minh, như thế lại dễ tỏ bày với nhau. Mẹ lại nghĩ, những lời yêu thương dễ dàng nói ra đấy rồi cũng sẽ vụt tắt như khi con tắt màn h́nh computer vậy.

Có lẽ mẹ không hiểu t́nh yêu thời @ của các con. Mẹ chỉ thích hồi tưởng lại t́nh yêu đôi lứa thời xa xưa, một cái nắm tay, một ánh nh́n ấm áp, liệu cái computer có truyền cho con cảm xúc đó không? Hôm qua, không biết con có đọc được tin này trên báo TT không: “Thậm chí đến 84% cho biết họ sống phụ thuộc vào máy tính từ ba năm qua mà không cần đến những quan hệ giới tính thông thường. Hơn phân nửa người tham gia nghiên cứu khẳng định chiếc máy tính là nguồn gốc xuất phát những cảm xúc giận hờn hay buồn vui của họ!”. Đấy, mẹ nói có sai đâu!

Viết những ḍng này, mẹ chỉ mong con biết sống quân b́nh, truyền thông với bao người, nhưng đừng làm rạn sợi chỉ yêu thương trong gia đ́nh con nhé! Mẹ biết con yêu thương gia đ́nh, nhưng con ơi, t́nh thương cần sự biểu lộ. Khi con làm cha, làm mẹ, con sẽ hiểu được nỗi ḷng này của mẹ. Mẹ không nghĩ sau này, gia đ́nh bé con của con, mỗi người một computer, rồi nỗi niềm chia sẻ với nhau qua blog chứ không phải dành chút thời gian quây quần chuyện tṛ, tâm sự. Chúng ta sống mà c̣n có thể nh́n thấy mặt nhau mỗi sáng mỗi chiều đó là điều hạnh phúc, thế nhưng mẹ muốn chúng ta có cái nh́n thật sự tŕu mến với nhau.



Follow Ups:

Post A Followup

Name:       E-Mail:
Subject:
Comments: (Xin nhớ đánh một chấm vào khung điện thư phía trên)
 Mă đang dùng: 

VIETUNI [V1.618] viết bởi Trần Anh Tuấn, lấy từ website chính của Anh Tuấn


[ VSGardens Dharma Forum ]