Ta rong chơi trong thế giới của người
lấy thông cảm làm nấc thang hạnh phúc
tìm tri kỷ qua từng cơn cảm xúc
tìm bằng lòng trong những thoáng si mê
Nhìn đời thường như nửa mảnh trăng khuya
đón hồi hộp những khi đầy khi khuyết
ngỡ bình yên khi tim thành băng tuyết
khi tình trần toàn đổi trắng thay đen
Có tình nào mà chẳng phải nhân duyên
trăm ngã rẽ đi, về như mắc cửi
muốn tự chủ nhưng đời nào làm nổi
gieo nhân rồi, quả sẽ đến lôi đi
tin hay không ? biện luận nữa làm chi!
Phàm khác Thánh chỉ là không tự chủ