Có những bài thơ anh vẫn đọc
biết niềm riêng chưa xẻ đă thành đôi
những cơn đau thể xác dẫu tinh khôi
mà giẫy chết của hồn th́ bất tận
Đau thể xác từng cơn về kề cận
rồi ra đi như những áng mây qua
nhưng vô t́nh của một thoáng âm ba (1)
đă ghi lại thành vết thương trường cửu
Ta chưa viết thơ, t́nh c̣n hiện hữu
rồi cơn đau vạn kiếp bước ra chào
lư (2) đă hiểu, c̣n sự (3): khổ thế nào ?
nên anh nguyện ngàn đời không yêu ai nữa
chiếc lá t́nh ngàn Thu không mục rữa
th́ lời anh đâu phải chuyện t́nh cờ