Để mở đầu cho chủ đề này, tôi nhớ lại hai câu thơ đã làm trong ngày Thầy ra đi cách đây tự lâu rồi!
Đường sang Cực Lạc xa xăm
Thầy về bên đó, con thăm cách nào ?
Những năm tháng Thầy còn ở trần gian, tôi thường ghé thăm pha trà hầu Thầy và học Phật lý sau bữa ăn tối! Những năm tháng đó, dù cho tôi đã đọc qua kinh A Di Đà, nghe các Tổ nói về Tây Phương hay biến cõi Ta Bà thành cõi Cực Lạc,... nhưng tôi vẫn nghĩ pháp môn Tịnh Độ dành cho các cụ già hay là phù hợp với phái nữ lang (lý do Phật đưa hoàng hậu ra khỏi ngục tù để đến thăm cõi Cực Lạc, đưa hoàng hậu về trở lại ngục thất, rồi trao truyền cho hoàng hậu pháp môn Tịnh Độ) do đó chúng ta có bộ kinh A Di Đà ngày nay vậy!
Những ngày Thầy còn sống vẫn dạy rằng:" kiếp này Thầy tu khá trễ cho nên có lẽ Thầy sinh về cõi Tây Phương để tiếp tục tiến tu cho đến khi thành chánh quả rồi mới trở lại trần gian độ người! Kiếp sau Thầy nguyện trở lại tu sớm hơn và không lập gia đình nữa!"
Nhớ lời dặn dò, sau khi Thầy ra đi xong, tôi nghĩ ngay đến việc tìm đường sang Tây Phương Cực Lạc để thăm Thầy - Đó là lý do tôi nghiền ngẫm kỹ hơn về pháp môn Tịnh Độ chứ không chỉ tham cứu về các pháp môn Thiền định mà thôi!
Nếu ai đó tin vào không gian và thời gian, có 10 phương 8 hướng, thì khoảng cách từ địa cầu chúng ta đang ở qua bên Tây Phương Cực Lạc xa như sau:
Đơn vị căn bản cho chiều dài = bằng khoảng cách ba ngàn đại thế giới (1 đại thế giới = 1 giải sông ngân hà) nhân cho 3000 .
Khi đi qua phương Tây hết được mỗi đơn vị căn bản cho chiều dài kia thì rải 1 hạt cát của sông Hàng, rồi tiếp tục đi mãi như thế cho đến khi rải hết số cát sông Hằng thì đến miền Cực Lạc .
Nếu tính về đơn vị đo lường thì giải ngân hà của chúng ta là:
The Milky Way is about 1,000,000,000,000,000,000 km (about 100,000 light years)
số cát sông Hằng thì không thể đếm cho hết, nếu lấy con số tượng trưng là 1,000,000,000,000,000,000,000,000,000,000 hạt cát thì từ địa cầu sang Tây Phương Cực Lạc sẽ là khoảng chừng 1,000,000,000,000,000,000,000,000,000,000 x 1,000,000,000,000,000,000 km hay la` 1,000,000,000,000,000,000,000,000,000,000 x 100,000 light years
Xa và lâu như vậy mà Phật Thích Ca có thể đưa hoàng hậu sang bên đó và về lại ngục thất chỉ trong vòng thời gian rất ngắn ngủi, thậm chí Tổ Huệ Năng còn đem nước Cực Lạc về cõi Ta Bà ngay trong buổi giảng Pháp, điều này thoạt nghe qua có thể cho rằng:
Cõi Cực Lạc kia không có thật, nếu có bằng vật chất như một hành tinh nào đó thì phương tiện đến và đi không thể bằng vật chất như phi thuyền!
Khoảng 2600 năm về trước, các nhà toán gia chúng ta phải dựa vào con số nào đó để mà hình dung ra kích thước to lớn vô ngần của càn khôn cho nên tôi cho rằng Phật dùng con số ở trên để đại diện cho "vô lượng" không thể đếm và không thể nghĩ hay bàn (tôi đã thấy qua nhiều thí dụ trong các bộ kinh khác nữa)
Như vậy một con người làm sao đi đến cõi Cực Lạc, hay giỏi hơn nữa là đem cõi Cực Lạc về đây, hay là giỏi hơn nữa, như Ông Duy Ma Cật hóa cõi Ta Bà thành ra cõi thanh tịnh chỉ trong chớp mắt ?
Giả thuyết nào đúng ?
1) Trông cậy vào khoa học tiến bộ
Giả sử như khoa học của chúng ta sáng chế ra được một loại phi thuyền có thể bay trong không gian nhanh bằng tốc độ của ánh sáng thì:
1,000,000,000,000,000,000,000,000,000,000 x 100,000 light years mà chia cho 100 = 1,000,000,000,000,000,000,000,000,000,000,000 kiếp mới bay tới Tây Phương Cực Lạc (phi hành đoàn phải sống 100 tuổi mỗi kiếp, du hành như 1 cặp vợ chồng, hạ sinh 1 trai 1 gái và cho con cái lấy nhau đúng 1,000,000,000,000,000,000,000,000,000,000,000 lần)
2) Trông cậy vào Phật A Di Đà tiếp dẫn ta về Phật quốc
Nhất định Phật A Di Đà không thể phản khoa học mà tạo ra phi thuyền không gian có thể bay nhanh hơn vận tốc ánh sáng (bất cứ vật chất hữu hình nào mà bắt bay nhanh đến vận tốc của ánh sáng thì vật chất đó sẽ giãn nở ra thành phi vật chất), như vậy việc du hành từ Địa cầu sang Tây Phương Cực Lạc phải khác hơn và nằm ngoài hiểu biết của khoa học .
3) Trông cậy vào các vị Tổ đem cõi Cực Lạc về ngay nơi điạ cầu này
Phần dẫn chứng:
1) Không thể xẩy ra, chỉ có mỗi một loại "Time Machine" mà con người khám phá ra đó là dùng đến viễn vọng kính để đi vào quá khứ đón bắt các hình ảnh của những góc cạnh của càn khôn, nghĩa là dùng hình ảnh chứ không dùng các vật liệu thô kệch mà bay vào vũ trụ
2) Như việc Chúa hứa sẽ dẫn con chiên về nước Chúa, nơi linh hồn được an nghỉ đời đời trong an lạc - Như vậy nếu con chiên tin Chúa nói thật và giữ lời hứa, nghĩa là chính CHúa đã đi về Thiên Đàng dễ dàng như chúng ta vặn nút các máy vi tính, I / Smart phones rồi dùng internet mà vào đây vậy!
3) Trông cậy vào các vị Tổ đem cõi Cực Lạc về ngay nơi điạ cầu này
Muốn dẫn chứng cho mạch lạc thì chúng ta phải đặt mình vào cương vụ của Tổ xem họ đã làm gì để đưa cõi ấy về đây ?
Trước hết, tôi xin trích 1 đoạn trong kinh Duy Ma Cật có nói về Tịnh Độ:
Trong kinh (Phẩm Phật quốc)
Bồ Tát nếu muốn được cõi Phật thanh tịnh, nên làm cho tâm thanh tịnh; tùy chỗ Tâm thanh tịnh mà cõi Phật được thanh tịnh.
Lúc ấy, ông Xá Lợi Phất nương oai thần của Phật mà nghĩ rằng : “Nếu tâm Bồ Tát thanh tịnh chắc cõi Phật phải được thanh tịnh, vậy Thế Tôn ta khi trước làm Bồ Tát tâm ý lẽ nào không thanh tịnh, sao cõi Phật này không thanh tịnh như thế ?”.
Phật biết ông suy nghĩ vậy liền bảo rằng :
– Ý ông nghĩ sao ? Mặt trời, mặt trăng há không thanh tịnh sáng suốt ư, sao người mù không thấy ?
– Bạch Thế Tôn ! Chẳng phải thế. Đó là tại người mù, không phảỉ lỗi ở mặt trời và mặt trăng.
– Xá Lợí Phất ! Cũng thế, bởi chúng sanh do tội chướng nên không thấy được cõi nước của Như Lai thanh tịnh trang nghiêm, chớ không phải lỗi ở Như Lai – Này Xá Lợi Phất ! Cõi nước của ta đây vẫn thanh tịnh mà tại ông không thấy đó thôi.
Luận:
-----
Khi đó tôi hiểu hơn về ý vi diệu của nghĩa câu:
"Tâm tịnh thì Quốc Độ tịnh!"
Như thế, việc đem cõi Cực Lạc về nơi địa cầu này hay có thể nói các Bồ Tát hóa địa cầu thành cõi Cực Lạc ngay trong nháy mắt là việc hiển nhiên vậy!
Mỗi chúng ta có thể đem cõi Cực Lạc về ngay trước mắt hay hóa địa cầu thân yêu này thành Tây Phương Cực Lạc, với điều kiện là phải hiểu rõ "Tâm", nhận thức nguồn sinh ra vọng tâm - Rồi tự đó mà tịnh hóa Tâm cho đồng nhất với Tâm của Phật, cho Tâm tịnh
"Tâm tịnh thì Quốc Độ tịnh!"
Được như thế thì có ở bất kỳ nơi đâu cũng là Tây Phương Cực Lạc và mọi khổ đau làm sao có cơ hội sinh mầm nữa!?