Bến Tịch Liêu
Ai có biết bên bờ sông ấy
Ḍng nước xanh biêng biếc vẫn chảy đều
Gió vẫn thổi cho ŕ rào lau sậy
Và con đ̣ đưa khách đă phong rêu
Ngày đó khách dừng chân
Bóng đổ nắng chiều
Đời gặp gỡ có nhiều là mấy
Rồi chia tay cho dậy cơn buồn
Trên bến tịch liêu
Trăng vẫn thế và muôn sao vẫn thế
Và ngàn năm nước vẫn chảy qua cầu .
__________________________________________________
Có điều ǵ xa lạ
Có điều ǵ xa lạ
Cứ quyện lấy trí óc tâm hồn ta
Sao giấc ngủ chập chờn mệt mỏi quá
Căn pḥng đèn thắp sáng
Mà chừng đâu đây lăng đăng những bóng ma
Ngày tháng đă qua có bao giờ trở lại
Chân cầu vẫn im ĺm để ḍng nước măi trôi xa
Mà bàn tay c̣n tiếc nuối
Giữ làm sao được thời gian mà cứ cố hoài
Kỷ niệm đă chia phôi
Đă cho đi th́ gửi theo cả tiếng thở dài
Ngoài kia
Trời thấp thoáng ánh ban mai ...
____________________________________________________
Giấu tiếng thở dài
Con chim hồng tước nhỏ
Thánh thót trong nắng mai
Chim ơi, trong khung trớ rộng chim bay đó
Có chỗ nào cho ta giấu tiếng thở dài?
Lúc thiếu niên mơ làm chim bằng lướt gió
Nửa cuộc đời ngoảnh lại có bằng ai
Cũng không phải là khó
Mới tạm đủ sinh nhai
Nhưng ngày tháng đi về như đời cây cỏ
Mọc hôm nay ... để tàn úa ngày mai
Chân ngựa hồng chưa đi đến đâu mà mỏi vó
Cất yên cương rồi lấy cớ đường dài
Ai đă nói màu cô độc là màu chẳng có
Ta biết màu cô độc là màu vàng vơ thời gian
Đă cho hết yêu thương là nhận phần đau khổ
Nên giờ đây viết vẩn vơ trên đổ nát hoang tàn
Của một đời đầy ảo tưởng
Của một người mất quê hương.
__________________________________________
Lằn nứt trong gương
Lằn rạn nứt trong gương
Vết dao chém vào mặt
Để lại một vết thương
Như cuộc t́nh đánh mất
Lá vàng rơi tiều tụy trên đường
C̣n giọt nắng cuối ngày
...
vừa chợt tắt.
_______________________________________________
Tiếng dế trong đêm
Tiếng dế xác xơ
Gợi lên nỗi nhớ
Ở đâu cũng suy nghĩ vẩn vơ
Cơn thác lũ có bờ đê nào cản được
Ngày tháng vẫn điêu tàn và trăng vẫn thờ ơ
Chiếu trên gịng nước
Cuốn ta về xanh mướt biển hồ
Cho tiếc nhớ một bóng h́nh ngày trước
Gói hành trang đă vất lại bên đường
Tóc thề em đă cắt
Như cuộc t́nh đă dứt
Tiếng dế vẫn c̣n nghe ấm ức
Vẫn nỉ non cả một đêm trường.
____________________________________________________
D́u nhau trong nhịp Tango
Đừng mở mắt,
lỡ là giấc mộng
Đừng buông tay,
lỡ người tan mất,
Đừng tránh đi, h́nh như môi ấm
Chạm vành tai, hơi thở thơm nồng
Khiến người em, mềm trong điệu nhạc
Nghe tan vào cơi ấy hư không
...
Nhẹ ṿng tay, vợi bàn chân
Cho nhau giây phút vô ngần đêm nay .
Phạm Doanh