Ta bỏ hết những gì trong quá khứ
kỷ niệm nào lưu lại vết chân qua
giọt nắng hạt mưa mùa cũ đã xa
tình nào có ẩn mình trong dĩ vãng!?
tình nhân thế như một ngày lại sáng
những mầm non rồi mọc rễ đâm chồi
thân cổ thụ đang mục nát rã rời,
còn bám víu làm gì thêm tội nghiệp!?
hãy để mặc nhiên những gì xinh đẹp
bật xanh mầm cho lịch sử sang trang
nhắc làm gì trang sử chẳng vẻ vang
con rùa mù ì ạch bước chân hoang