Tình vốn vô tình, tình như phép lạ!
Tình đã không tên
Đến bao giờ anh hết yêu em ?
ai nỡ lòng buột miệng ra mà hỏi ?
Có cây tình yêu vô hình không tả nổi,
một hôm không tắm gội nước tình, cây sẽ héo hon!
mùa Thu nơi địa đàng lá bỗng vàng hơn,
rừng dần dần khô khóc!
cây tình thường giấu kín trên non!
tình vốn vô tình, tình như phép lạ!
Tình đã không tên
Tình như đến từ nơi không thể đến
kết tinh rồi không thể chia tay
người ta vô tình đánh rớt,
nên tan thành bốn biển ngày nay
khi em dẵm hay nhặt chiếc vỏ đã mòn trên bãi,
trong đó còn khắc lại dấu vết nhớ mong
anh như con ốc nhỏ,
ôm cả đại dương
tình vốn vô tình, tình như phép lạ!
Tình đã không tên