Chợt nhìn những chiếc lá rơi
những tia nắng sáng chói ngời như tơ
Thu đi Đông lại bất ngờ
tóc mai xưa đã xác xơ theo mùa
tóc ngày xưa diện húi cua
toc ngày xưa gió chải đùa tóc mây
tóc xưa hẳn khác tóc nay
nắng ngày xưa chẳng khác ngày hôm nay
tóc giờ chẳng phải tóc mai
tóc giờ còi cọc như vài cọng rơm
nắng xưa chói lọi hoàng kim
nắng bây giờ cũng điềm nhiên huy hoàng
ngộ ra bên những vô thường
vẫn luôn ngự trị vĩnh hằng chân như