bụi thời gian ngủ vùi trên vai
từ chỗ ngồi này
ta nhìn mảnh vườn
qua khung cửa sổ
cây redbud
( rụng lá cuối thu
và đầy hoa tím đầu xuân)
hoa lan
hoa đào
tường vi
hải đường
nở / rụng theo mùa
từ chỗ này nhìn qua khung cửa
thấy em
đi loanh quanh vườn
trồng hoa này
tỉa lá cây kia
trên môi em nụ cười nở rộ
từ chỗ này qua khung cửa
ta nhìn
ngày trôi qua
đêm trôi qua
tháng năm trôi qua
trí nhớ ta trôi qua
bụi thời gian đã ngủ vùi trên vai ta
nặng trĩu
ta thật sự đã quên dần
trừ em
những ngày tháng bên em vẫn mừng reo như nắng hạ
[ .. chỉ xin em hôm nay đừng mặc áo vàng hoa
vì mùa thu còn rất mới ...]
xin em hãy giữ giùm ta những ngăn kỷ niệm đời
để khi ta quên tất cả
ngoại trừ mầu áo em mặc
[những ngày đi học qua đường Tú Xương]
và nụ cười trên môi
Phạm Chung
(tháng giêng 2020)
từ tập thơ “für áikhanh”