Cái thuở xưa kia vốn dĩ nghèo
tuổi còn trai tráng lắm em theo
nhưng nghèo nên chẳng làm sao đặng
trên chẳng nghĩ gì dưới cứ reo
về già rủng riểng túi lắm tiền
tưởng là đời sẽ sướng như điên
thế mà trên nghĩ hoài chẳng thấm
vì lẽ dưới kia mắng lại liền
thế là trên dưới không hòa thuận
song ở trên đời cực muốn điên
tu đôi chẳng khứng theo thời vận
chỉ có tu đơn mới hết phiền