Ta đã thấy
một ngày không ánh sáng
một mình ngồi bên ghềnh đá cheo leo
mặt biển chiều sóng xô nghe ma quái
vầng trăng đâu ?
chưa mọc dưới chân đèo
trời trở lạnh
biển thẫm đen mê hoặc
sớm mai này ta phải biết
"về mô" ?
chung quanh ta đã chìm trong giấc ngủ
trăng vừa lên
rờn rợn bóng "mơ hồ"
một cuộc sống khi mặt trời vắng bóng
biển vô tình
ảo ảnh thế gian kia
loài ma mị chập chùng bao lớp sóng
ta trầm mình bơi lội giữa trăng khuya
Nào đâu phải chỉ một vòng Nhật Nguyệt
vắng thái dương,
có mắt cũng như mù!
có ai muốn mùa Xuân
không trở lại
mùa Đông dài
cho mãi đến thiên thu!