In Reply to: Tình Miệt Vườn posted by Thơ cũ on Nov 10, 2009 at 13:26:28:
Hò .. ơ ..
"Cá lòng tong ngậm rong chờ đá
Cá dưới biển ngậm đá chờ rong
Anh đi lục tỉnh giáp vòng
Sao ông trời khiến đem lòng thương em .."
Bước chân phiêu bạt khắp miền
Tui đi tìm kiếm tình duyên giữa đời
Tuổi xuân mòn gót rã rời
Mà sao cắt cớ ông trời ghẹo trêu!
Từ khi học biết chữ "yêu"
Thương em phải nói bao nhiêu cho vừa ?
Phải em đừng "dạ", đừng "thưa"
Thì tui đâu nỗi bốn mùa nhớ nhung
Người dưng thương nhớ người dưng
Đêm về xao xuyến mông lung lạ thường
Em là con gái miệt vườn
Thật thà, chân chất, dễ thương, dịu dàng
"Em như hoa gạo trên cành
Anh như là đám cỏ may ven đường"
Lạy trời nhũ chút tình thương
Tui xây duyên nợ vuông tròn cùng em
Gặp nhau cũng bởi chữ duyên
Thương em má lúm đồng tiền em trao
Từ lâu Mận muốn hỏi Đào:
"Vường hồng đã có ai vào hay chưa ?"
Hỏi em: "Quên hết chuyện xưa ?
Hay là em vẫn đổ mưa ngâu buồn ?"
Hỡi người con gái Vĩnh Long
Có còn nhớ lại "kế không .." thuở nào ?
Bao lời mộc mạc tui trao
Chân tình tha thiết gởi vào vần thơ
Sao trời khi tỏ khi mờ
Tình tôi riêng mãi dành cho em hoài
"Thôn Đông ngồi nhớ thôn Đoài"
Mơ ngày hai đứa nối dây tơ hồng
Hỏi rằng em có biết không ?
Có thương ? có nhớ ? có mong tui một lần ?
Hò .. ơ ..
"Gió năm non thổi lòn hang cóc kẹt
Cá rô nhảy rọ rẹt bụi rau răm
Thương em để ý thương thầm
Tám năm anh đợi .. mười năm anh chờ."
NMQ