Ḥ .. ơ ..
"Không đi th́ nhớ th́ thương
Đi th́ lại mắc cái mương cái cầu
Không đi th́ nhớ th́ sầu
Đi th́ lại mắc cái cầu cái mương .."
Tui về miệt thứ Vĩnh Long
T́m người con gái tui thương thuở nào
Chẳng son phấn, chẳng chuốt trao
Cánh hoa đồng nội đẹp sao lạ lùng!
Kế không .. cái bụng buâng khuâng
Cái môi bập bẹ nói không nên lời
Ai sanh em đẹp quá trời!
Để cho thiên hạ lắm người đều khen
Từ ngày hai đứa vừa quen
Là tui mang nặng nỗi niềm mông lung
Từ ngày hai đứa học chung
Em đâu hay biết tui thương em rồi
Biền biệt đă mấy năm trời
Tụi ḿnh hai đứa chia rời hai phương
Tui đi ăn học Sài G̣n
Mà tim sao vẫn mơi ṃn Vĩnh Long
Bây giờ chữ Hiếu trả xong
Chữ T́nh không biết có c̣n nợ duyên ?
Hỏi em má lún đồng tiền
Chừng nào mới chịu nên duyên vợ chồng ?
Chiều nay nắng ửng đỏ hồng
Như môi như má em c̣n ngây ngô
Tui về học vội làm thơ
Học luôn điệu lư câu ḥ nhớ thương
Đêm về ngắm ánh trăng tṛn
Xin ông Nguyệt Lăo nhũ ḷng giùm thương
Cột dây chỉ đỏ tơ hồng
Để cho tui măi là chồng của em
Ḥ .. ơ ..
"Mái tóc xanh trọn niềm chung thủy
Hai trái tim kết chỉ se duyên
Bây giờ trầu cũng đă têm
Em ừ một tiếng, tui cưới liền ngày mai .."
NMQ
(2001)