Tình đời bạc trắng như vôi
Yêu yêu khổ khổ cũng nơi chữ Tình
Suốt đời tôi lận đận với chữ tình
Chưa bao giờ nắng lung linh chiếu sáng
Những cuộc tình vội qua đi tàn nhẫn
Đến rồi đi tựa như ánh hoàng hôn
Columbia, khóc cả một dòng sông
Hai Đạo Đời mãi song song hai hướng
Tôi xót xa, em khóc sầu phiền muộn
Kẻ lấy chồng cho kẻ ngóng trông theo
Cali ơi, phải tình tôi bọt bèo ?
Em ra đi để lại lời gian dối
Ước một điều đừng bao em giờ nói
Tiếng yêu đương bằng chót lưỡi đầu môi
Tình miệt vườn của hai miệt xa xôi
Thương Bậu rồi mà ngại lời bày tỏ
Sợ lắm Bậu ơi khi tình dang đỡ
Đành một mình đem sầu nhớ ghép thơ
Tôi tìm được giữa thành phố mộng mơ
Một chân tình không bao giờ bôi xóa
Trái tim này dành cho em tất cả
Em bằng lòng chấp vá tình tôi không ?
NMQ
(2003)