Ba Lê yêu Dấu!
Bao lâu rồi anh chẳng được gần em ?
Như thuở nào mình còn duyên còn nợ
Phố Ba Lê là cái nôi muôn thuở
Dòng sông Seine là nỗi nhớ thiết tha
Em, nàng Thánh Nữ như ngọc như ngà
Đẹp lộng lẫy giữa kinh thành ánh sáng
Anh, trót dại khờ yêu người say đắm
Xin cùng người sưởi ấm cuộc tình xanh
Château de Chambord, một lần ghé thăm
Ngôi Hoàng Hậu chỉ dành riêng em đó
Giữa cung son có trăm ngàn mỹ nữ
Mãi là em cất giữ trong tim anh
Monmatre, tiếng chuông chiều ngân vang
Đi thánh lễ bên em mùa gió bấc
Suối tóc mây tỏa mùi hương thơm ngát
Hiệu chanel nổi tiếng nhất chẳng bằng
Cười thật tươi, cười cho thật dịu dàng
Để bức họa trên tay chàng họa sĩ
Nét bút nghiêng tô dáng em thùy mị
Ngỡ như là nàng công chúa Lọ Lem
Bao lâu rồi anh chẳng được gần em ?
Nỗi nhớ nhung cứ triền miên chồng chất
Ước gì .. gần em dù chỉ một khắc
Anh cam lòng đánh mất nữa cuộc đời
Ba Lê ơi, nhớ em quá đi thôi!
(Thơ Cũ)
...Ba Lê Dấu Yêu!...
Ba Lê ơi! nhớ anh quá đi thôi!
Ba Lê ơi! điểm tô nét tuyệt vời
Ba Lê ơi! mây xanh tình vĩnh cữu
Ba Lê ơi! sống mãi trong lòng người!
(Thơ Mới)