Mưa Buồn Qua KỶ Niệm!
Thơ em đã vang dậy khắp trời
Từng vần thương nhớ qua nhà tôi
Lòng đã rung cảm lời êm ái
Mưa ơi! ta xin ngươi ngừng rơi
Đừng để bạn tôi lạnh đêm trường
Xót xa những nỗi buồn vấn vương
Từng giọt mưa là lòng băng gía
Mắt sẽ buồn lệ thấm khói sương
Tôi như người, sầu dâng vời vợi
Mượn vần thơ ta trút nỗi đơn côi
Điệu tình yêu ta say niềm nhớ
Mong đời và mộng khỏi chơi vơi
Ta đàn em hát đời thêm vui
Hãy xua đi hết những ngậm ngùi
Nhạc lòng ta tấu khúc yêu thương
Nỗi cô đơn được thắm thiết tình người .!.
TT