Em ra phố
có một lần
Mà như cứ ngỡ buâng khuâng cả đời
Em ra phố
nhoẽn miệng cười
Đồng tiền má lúm giữa trời tháng Hai
Em ra phố
bước khoan thai
Đôi tà trắng tựa mây bay bồng bềnh
Em ra phố
trĩu buồn tênh
Dường như lắng đọng muộn phiền mắt nhung
Tôi gặp em
chỉ một lần
Mà như cứ ngỡ quen thân độ nào ?