rút lại cơn sầu
co nỗi buồn cuốn chiếu
là côn trùng ôm đất chạnh tình xa
đã thu chưa sao lá gầy không ngủ
gió muộn phiền theo tóc lộng mơ hồ
mùa hạ tàn nhốt vào tim đốm cháy
của hoàng hôn hừng hực khép buồn tênh
nép đi em - gần mùa hạ
nơi bạch đàn gãy rụng rớt tâm tư
thu bịt miệng đàn ve buồn thôi hát
khúc ngân hè theo gió chở đi đâu
móc buồng tim
cụm máu bầm đong nghẽn
tháng hai tàn xin máu chảy vào mơ
rút giữa mùa sang
là nổi buồn tôi đấy
em chớ mang về trời cuối tháng mây bay .....
./.