Tùy bút


Posted by :)) ..70..132.55 on Mar 17, 2010 at 14:56:27:

Còn hơn 1 tháng nữa là sinh nhật lần thứ 2nd thằng con trai út của mình . Thời gian đâu bao giờ ngừng nên tuổi đời tui cứ thả trôi theo từng ngày . Đôi lúc soi gương thấy mái tóc xanh đã lún phún dăm cọng bạc . Tôi cười phì: "Đã già rồi hả ?"

Năm nay mời bạn bè đến nhà đãi birthday chắc khỏi cần kêu bà xã nấu xôi chè hay bày biện gì cho mệt như thôi nôi năm ngoái . Tui định chạy xuống khu chợ Việt đặt 1 con heo sữa quay, bánh hỏi, gỏi gà, mì xào đồ biển v.v... không quên vài tá beer Heineiken & Corona Extra là cũng đủ 1 chầu nhậu quắc cần câu .

Từ ngày như cá nằm trên thớt, tui đành bỏ hết những cái lạc thú của tuổi xuân để xây dựng 1 mái ấm gia đình cùng vợ con cũng đã mãn nguyện sống cho hết kiếp . Mười mấy năm về trước bước chân lãng tử tui đi đến nhà ai chơi cũng đều được cả gia đình của người ta đón tiếp niềm nỡ: "Mày ở lại chờ con (Trâm, Vy, Kim, Trang, Quyên, ...) dọn cơm lên ăn chung với bác cho vui". Cái số hên nên quen cô nào thì cô nấy cũng biết nấu ăn mà lại ngon bá cháy bò chét nữa . Nào cơm hến, bún riêu, bún măng, bánh nậm, bánh lọc, canh chua cá kho tộ ... kể cả hủ tiếu hay phở gì ăn qua 1 lần vẫn muốn được ăn thêm lần nữa . Nhưng bây giờ trái đất xoay dần, cơm canh đạm bạc qua ngày mà thiên hạ vẫn thường đùa cho những ông đã có vợ "cơm4ever, never phở".

Hễ lần nào dẫn cô bạn gái về ra mắt cả nhà là y như rằng ba mẹ tui phải thử tài nấu nướng cao siêu cỡ nào . Bà xã tui cũng không ngoại lệ . Mà cũng chính nhờ cái món bò lụi nướng "mẹ truyền, con nối" của bà xã cũng đã đủ làm chôn bước chân của 1 kẻ lãng tử thích ngao du đây đó . Nói ra không phải khoe, cứ mỗi lần tổ chức tiệc tùng là tui được dịp khoe tài của bã xã:
- Em không cần bày biện nhiều làm chi! Chỉ cần món bò lụi nướng ăn với bún, rau sống và nước mắm đủ rồi!
- Anh mê em hay anh mê món bò lụi em làm mà cứ kêu em làm hoài vậy ?
- Dĩ nhiên cả 2 rồi! Mà anh mê món bò lụi vì chứng tỏ anh chung thủy trong tình yêu mà!
- Có mới mới nói à nghen!
- Bà xã của anh là #1! Nên em thấy anh có bao giờ mê "phở" hay "món lạ" đâu nè!
- Phải rồi, tại em chưa thả cho anh về Việt Nam một mình như mấy bà khác . Chớ anh mà về Việt Nam 1 lần qua lại đây còn mạnh miệng như bây giờ không!
Bà xã tui ngừng 1 lát rồi tiếp lời:
- Sau này anh về già mà lạng quạng hay lén phén với con nào thì biết tay với em
- Bà xã của anh vẫn là nhất mà!

Nhìn thằng út mà tui nhớ mới ngày nào lúc vợ sắp đẻ, tui còn lăng xăng trong bệnh viện không khác gì ngày thằng lớn sắp chào đời, vậy mà bây giờ nó đã biết đi, biết chạy, biết nói và biết đánh vần được 26 chữ cái 1 cách ngon lành . Chưa hết, nó có thể đếm xuôi đếm ngược từ 1 đến 10 bằng tiếng Anh lẫn tiếng Việt . Mỗi lần nghe nó phát âm tiếng Việt là tui cười ầm lên:
- Cả nhà đều là người Nam mà sao con cứ nói giọng Bắc vậy con ?

Không hiểu tại sao tụi con nít sanh ra và lớn lên ở Mỹ đều nói giọng lớ lớ giống y chang Bắc Kỳ mà tui vẫn còn nhớ cái thời tuổi thơ còn ở Sài Gòn cùng đám trẻ trong xóm thường hay ca nghêu ngao: "Bắc Kỳ ăn cá rô phi, ăn nhằm lựu đạn chết cha Bắc Kỳ". Có lẽ người căm thù tụi cộng sản Bắc Kỳ nhất là Ba tui, vì ông là thiếu tá của QLVNCH bị bắt ở tù khổ sai sau khi miền Nam mất nước . Định cư ở Mỹ được hơn 15 năm ông bị stroke và phải sống như 1 kẻ tàn tật . Tui nhớ rõ những ngày còn trong nhà thương, ông rơi nước mắt căm phẫn mà kể tui rằng:
- Hùi đó tụi cộng sản đày đọa tao cuốc đất từ sáng tới tối mà chỉ được 1 nữa củ mì rừng ăn lót dạ ngày này qua ngày nọ nên tao mới kiệt sức quỵ ngã như bây giờ!
- Thôi Ba cứ lo dưỡng bệnh cho khỏe đi suy nghĩ chi cho nhiều!

Đêm nay trăng rằm soi sáng qua khung cửa sổ nhà, tui cặm cụi thật lâu viết 1 đoạn tùy bút ngắn ngũi, nhớ cái gì thì viết cái nấy chẳng biết viết tới đâu nữa cho đến khi tui thiếp đi .. Bing .. boong .. đồng hồ đã điểm 12 giờ khuya, tui khi giật mình tỉnh dậy thấy chiếc áo len đang khoác trên người (chắc do bàn tay yêu thương ấm nồng nàn của bà xã khoác lên) . Tui rón rén đi xem từng phòng thấy vợ và con đang chìm say trong giấc ngủ . Tui mĩm cười trên môi vì thấy mình thật sự có một mái ấm gia đình thật hạnh phúc . Tui cười thầm trong lòng rồi hiểu ra 1 câu:
- Không có gì hạnh phúc hơn vợ và con!



Follow Ups:

Post A Followup



Name:       E-Mail:
Subject:
Comments:
 Mã đang dùng: 

VIETUNI [V1.618] viết bởi Trần Anh Tuấn, lấy từ website chính của Anh Tuấn


[ VSGardens Forum ]