Trong khi ta đă hư hao
người c̣n nguyên vẹn lời chào khẩn trương
đến khi ta đă mềm xương
người trơ mắt hỏi t́nh thương ngạt ngào
t́nh reo thú nhỏ xôn xao
truy nguyên tiềm thức c̣n bao nụ cười
một khi ta đă nguyện đời
người, ta cũng kẻ lỡ thời mà thôi
Mà Thôi