tháng Tư này
xa thăm thẳm câu ca dao ngày nhỏ
vơng đong đưa và tiếng vọng à ơi
bao dấu chân ở khắp bốn phương trời
không quen được dù bao năm trú ngụ
ơi, ngày tháng vẫn xoay ṿng vũ trụ
kiếp con người cũng thế, cứ ṿng xoay
ngoảnh mặt nh́n, tâm c̣n măi quắt quay
che không được vầng trăng tṛn kư ức
đêm Đông Bắc, gió vật vờ thao thức
tiếng côn trùng bàng bạc khúc sầu bi
tháng Tư này, tháng Tư trước, khác chi ???
tâm lữ thứ già hao ḷng nhiệt huyết
muốn bỏ quên phía sau lưng mộ huyệt
muốn không nh́n những gian khổ biển xưa
muốn nhấn ch́m một dĩ văng dây dưa
nhưng không thể, ôi, da vàng, máu đỏ
ở nơi đây có thêm đàn chim nhỏ
đôi cánh nào che chắn được băo giông ???
đôi mắt nào biết hướng phía biển Đông ???
ngày mai đó, trời bao giờ sẽ sáng ???
trái tim già, tay ôm hoài di sản
màu cờ xưa nḥa nhạt dáng thời gian
đất mất dần, đâu gấm vóc giang san ???
tháng Tư đến nhói trong ḷng buồn bă
mưa đêm qua chợt về ngang hối hả
buổi sáng sương mù lành lạnh thấm bờ vai …
htc – 4/27/10