Được Không Em?!
Đau đau lắm! Anh đau từng đoạn ruột
Bao ngày qua anh nuốt từng giọt cay
Trời gieo chi ngang trái cảnh nghiệt thay
Em sầu muộn, tim anh đây buốt nhói
Cố thinh lặng nhưng ḷng lại muốn nói
Mà nói ǵ khi dạ rối xót xa
Tôi và em đă xem như người nhà
Tim em đau- là ḷng ta quặn thắt
Em không vui tâm hồn anh khép chặt
V́ thần giao cách cảm em biết không?
Em như trái mơ nở giữa vườn mộng
Anh cảm say trong giấc nồng tuổi thơ
Ḍng tâm tư anh khát vọng ươm mơ
Nụ chưa nở bỗng ơ thờ nuối tiếc
Thắm thoát mười năm hơn nào hay biết
Chuyện nợ duyên nỡ xiết chết đời em
Anh nơi đây ray rức mộng sau rèm
Cơi tâm tư say mèm trong chén đắng
Trái yêu đương dày ṿ ai chốn vắng
Kỷ niệm nào trĩu nặng giấc mơ hoang
Một giấc mơ duyên nợ chẳng vẹn tṛn
Cho năm tháng dạ héo hon buồn tủi
Ngỡ đă quên trong thầm lặng ngậm ngùi
Và vết thương tưởng vùi theo qúa khứ
Tuổi thần tiên mối t́nh anh luôn giữ
Là hành trang lưu trữ giấc mơ yêu
Bỗng hôm nay gợi nhớ thương em nhiều
Dẫu cô liêu nhưng mỹ miều dấu ái
Anh đă yêu- và yêu trong cuồng dại
"Được không em"? Ḿnh làm lại từ đầu!
Để đôi tim luôn thắm thiết t́nh nhau
Cho trái mơ đượm xanh màu nhung nhớ
Ḷng hai ta cũng gần hơn vần thơ
Đôi trái tim không bơ vơ buồn tẻ
Anh tâm tư dệt thơ t́nh yêu bé
Bé nỗi niềm ḿnh san sẻ giấc say .!.
A-T