Lá thư cuối tôi viết gởi Ba Lê
Giữ lại trong tôi tràn trề dấu vết
Không bút mực nào có thể tả xiết
Tôi yêu em tha thiết từng phút giây
Phút ban đầu, tôi nhớ vẫn nơi đây
Chủ Nhật của một ngày xinh đẹp nắng
Tôi gặp em trên sông Seine lãng mạn
Và yêu em say đắm chẳng hề quên
Bài thơ tình tôi viết tặng tháng Giêng
Có buốt giá, có nỗi niềm uẩn khúc
Có chân tình dành cho em duy nhất
Tôi miệt mài, rồi thức cả đêm thâu
Tôi thường bảo tháp Eiffel dẫu cao
Không sánh bằng tình tôi trao em đó
Em vẫn là người tôi yêu muôn thuở
Yêu nồng nàn bằng hơi thở con tim
Em còn nhớ hay em đã vội quên ?
Bên nhà thờ Notre Dame mùa lễ
Anh và em đón chào Chúa cứu thế
Thật uy nghi, tráng lệ quá đi thôi!
Tôi nhớ em và nhớ một nụ cười
Một nụ cười của cái thời con gái
Một nụ cười tôi si mê, cuồng dại
Đến bây giờ tôi lại nhớ nhiều hơn
Nắm tay em dạo bước Khải Hoàng Môn (Arc de Triomphe)
Còn ghi rõ từng chiến công hiển hách
Tôi yêu em sách sử nào ghi khắc ?
Đâu thua gì trong kịch tác Shakespeare
Champs Elysées, chiều nắng trãi lối về
Đại lộ chính bốn bề khách tấp nập
Ghé Ba lê, các cô đều thích nhất
Hương Chanel và giỏ xách LV (Louis Vuitton)
Những kỷ niệm lần lượt cũng ra đi
Tôi cố nhớ khắc ghi vào ký ức
Nhưng chỉ có một điều luyến tiếc nhất
Xa em rồi tôi tan nát con tim
Ba Lê ơi! Chẳng muốn nhớ, muốn quên
Tim rỉ máu từ khi em quay gót
Tôi dại khờ đam mê lời mật ngọt
Nên chết mòn ai thương xót dùm đâu ?
Ba lê ơi! Tôi xin vẫy tay chào
Một lần cuối không bao giờ gặp lại
Nhưng tim tôi sẽ khắc ghi mãi mãi
Để trọn đời tôi phải nhớ Ba Lê
(2001)