CHUYỆN GÃ CHƠI ĐÀN & NÀNG CÔNG CHÚA LỌ LEM
Mình xa nhau độ ấy . Buồn không em ?
Có những kỷ niệm êm đềm đêm muộn
Tôi dạo đàn khi màn đêm buông xuống
Thả hồn mình nhớ Công Chúa Lọ Lem
La Rambas, con phố vừa lên đèn
Chiếc vĩ cầm cất lên lời da diết
Nhớ về em nhiều lắm! Em có biết ?
Mong chờ em tha thiết quay về đây
Rồi một ngày, tôi đang tỉnh hay say ?
Gặp lại em, mái tóc dài thơm ngát
Gặp lại em, lệ hoen từ ánh mắt
Ước một lần trói chặt được tình em
Chẳng phải tôi ích kỷ hay nhỏ nhen
Em đẹp lắm! Nên tôi ghen, tôi sợ
Sợ một lần nữa con tim tan vỡ
Mất em rồi! Tôi khổ lắm em ơi!
Giữa con phố, tôi quỳ trước Chúa Trời:
"Ngài đừng bắt đi người con yêu nhất!
Con yêu nàng bằng tình yêu chân thật
Bằng máu nồng đượm thắm trái tim côi"
Trọn đêm này, xin em đừng xa tôi!
Xin đừng thốt một lời nào cay đắng
Để cho tôi xin một lần say đắm
Trong men tình ngây ngất vì yêu em ..
(Dựa theo một câu chuyện kể ..)