=== T́nh Yêu Muôn Thuở ... ===
Măi là em, người anh yêu muôn thuở
Tuổi xuân th́ e lệ với bướm xuân
Nét hồn nhiên vương vấn nhụy bâng khuâng
Mảnh lực nào rừng rực muôn ngọn lửa
Đốt cháy đi, không sầu lụy em nữa
Mặt trời ơi ôi nóng bỏng thiết tha
Phiếm băng ḷng hơi bốc đẫm t́nh ra
Có một thời em là vùng băng tuyết
Sống một ḿnh, trầm lặng bên vầng nguyệt
Đă mười năm, ôm phủ bóng đêm đen
Chỉ thấy trăng sao lạnh lẽo triền miên
Có ai hay thầm yêu trong cuồng dại
Cho đến ngày mặt trời anh trở lại
Lấp lánh nắng vui đùa cháy trong em
Biết cười không ánh mắt lén bên thềm
Ấm áp quá ánh dương quang chói lọi
Và từ đó, hằng đêm em mong mơi
Nắng ở trong tim nắng phủ giấc mơ
Nắng xôn xao trong bóng đợi ngỏ chờ
Mănh lực nào đưa đẩy em trong nắng
Từ ngàn xa anh trở về chốn vắng
Măi nơi này ấm áp đẹp nụ cười
Sống bên chàng đưa t́nh ái lên ngôi
Đời đẹp quá, mănh lực t́nh muôn thuở ...!