Rồi có lẽ em như những ḍng sông
Sẽ trôi măi không ngược ḍng trở lại
Và tôi như chiếc thuyền không tay lái
Cứ lênh đênh trôi dạt ải ái t́nh
Giá mà em đừng kiều diễm lung linh
Đừng tha thiết khi chúng ḿnh ân ái
Th́ tôi đâu đam mê trong khờ dại
Để giờ này nghe tê tái cuồng điên
Giá mà em đừng có nỗi niềm riêng
Tôi không phải mang ưu phiền cuộc sống
Th́ t́nh ta đâu có như là mộng
Mỗi sáng ra em thức giấc ... của người !
Có bao giờ tôi đ̣i hỏi cho tôi
Có khi nào không mỉm cười khích lệ
Nhưng hôm nay điều đó không c̣n dễ
Bởi yêu em nên muốn của riêng ḿnh!!