Đất nước Việt rừng vàng biển bạc
Lũ hùm beo cắt xén biếu Minh triều
C̣n đâu chữ S mến yêu
C̣n đâu bạc bể ... bến chiều thuyền sang
Khóc cho lũ sài lang lốt khỉ
Học ở đâu biến khỉ thành người
Đúng là một lũ đười ươi
Nịnh trên cướp dưới tiếng đời cười chê
Chí đă quyết thề không nhỏ lệ
Vậy mà nay chẳng thể giữ trong ḷng
Lệ trào thấm ướt gối bông
Ḷng đau như cắt ... giấc nồng tránh xa
Thương người rồi lại thương ta
Tha hương xứ lạ ... đâu là cố hương
Đêm về đêm lại buồn thêm
Côn trùng rên rỉ muộn phiền đêm thu