Hỡi em nhỏ ngây thơ miền hạ giới
mơ mộng gì qua những cánh thu phong ?
nhớ nhung sao màu lá thắm như lòng
lời âu yếm tự tình trong gió mới
phải không em bao lần tim tự hỏi
có chất gì trong chiếc lá vô tri
lời xạc xào qua mỗi bước em đi
làm xao xuyến giăng đầy trên vạn lối
Có phải em giáng trần nơi hạ giới
mà thơ tình Trời gởi cánh Thiên thư
réo rắt trong tim bằng những ái từ
nên lòng đã say mềm Thu quyến rũ
này em hỡi Thu vàng và mưa lũ
lá rụng đầy sau những giọt mưa ngâu
quá nửa đời mòn mỏi biết tìm đâu
đôi chân mỏi bước lên mầu nhung nhớ
Ta đâu biết trước là duyên hay nợ
mà tên em muôn thuở đã như quen
Trời đã rải thơ tình xuống cho em
làm bằng chứng lời ta - chưa dám ngỏ
Và chiều nay em một mình qua ngõ
vẫn bâng khuâng và ngắm lá vàng bay
một chiếc lá vô tình rớt trên tay