Chán phèo ....
Buồn chi như cái mắt cây
co ro một góc trông ngày nhẹ trôi
Buồn tôi không hóc hẻm nằm
lang thang phố biển mọc mầm cát non
Buồn em tôi hứng mỏi mòn
xa trông mù đợi biết còn có không
Buồn nhau đo mấy tất lòng
Không dư chẳng thiếu từ trong lạch nguồn
Buồn tôi cạy cái bào ngư
xước đau vách đá cũng thừ trăm năm
Hôm qua bọt trắng soải mình
bò lên bãi cát làm tình với trăng
Sáng tôi đi nhặt bình mình
nắng long lanh lá cạ mình rụng sương
Buồn chi buồn đến mà thương
trơ trơ góc phố tịt đường ô hay ....!