Ngồi bên nhau ..
Em tựa vai bật khóc
Lòng tôi đau như ai lóc tim gan
Hai dòng lệ em tuôn tràn
Một nỗi buồn chứa chan nhiều uẩn khúc
Tôi vỗ về rồi lau dòng nước mắt
Có điều gì ???
Em kể thật được không ???
Người con gái vừa bước vào tuổi xuân
Lòng e dè nên ngập ngừng chẳng nói
Em nhìn tôi ..
Như nhủ rằng phạm tội
Ánh mắt buồn mòn mõi chờ thứ tha
Mái tóc thề, tôi dịu xoa
Thì nói đi, điều gì mà tha thứ ???
Chiều Thu buồn ..
Chiếc lá vàng ủ rũ
Em khẩn cầu tha thứ kẻ dại khờ
Một lần trót chìm đắm vào mộng mơ
Ừ ..
Thì hứa, dẫu cho đầy ngang trái
"Em đã .. đánh mất .. một đời con gái!"
Nguyễn Minh Quân