Xin đừng thăm hỏi ân cần
Khiến tim tôi lại buâng khuâng nhớ người
Vài câu hay có vạn lời
Th́ đâu níu lại một thời quen nhau
Xin đừng nhắn gởi câu chào
Lời như ngọt lịm mà cào tim tôi
Thấm từng giọt lệ trên môi
Cớ chi lại khiến cho tôi đau ḷng
Xin đừng thương nhớ chờ mong
Tôi đâu c̣n được thong dong với đời
Bài thơ xưa đă xa rồi
Không tṛn câu để gới người phương xa
Thôi anh trăng đă xế tà
Mớ chi lại khúc Rumba thuở nào
Nhạc t́nh dù có ngọt ngào
Cũng thành dĩ văng nhạt màu thời gian
N.X.