Tôi yêu em một t́nh yêu vô tận
Có bao giờ mà tôi chẳng yêu em ?
Một mặt trời dịu êm
Phủ hoàng hôn cũng ch́m vào tăm tối
Có bao giờ em một lần gian dối ?
Nói yêu tôi bằng chót lưỡi đầu môi
Dù một lần
Và chỉ một lần thôi
Cũng đă đủ làm ḷng tôi nồng ấm
Tôi yêu em có bao giờ oán hận
Trách làm ǵ măi vẫn là số không
Cuộc t́nh ḿnh ..
Như tựa một ḍng sông
Đă chết cạn c̣n trông mong ǵ nữa
Có bao giờ em yêu dù một nữa ?
Cho tim tôi biết hơi thở t́nh yêu
Một nữa thôi
Đâu có là bao nhiêu
Cũng măn nguyện một điều tôi mong ước!
Nguyễn Minh Quân