Đôi khi em lại đợi chờ
Một điều gì êm như bài thơ
Hương ngọc anh nồng nàn sau ngõ
Ươm tóc thề ngàn nỗi vu vơ
Khi đêm xuống lòng buồn khôn tả
Đếm sao trời lạc bước chiêm bao
Sầu của gió, về từ muôn ngả
Vây kín hồn
Đêm, bỗng khát khao
Nơi mà mây chưa từng bay tới
Gió từ ngàn xưa thổi chưa qua
Nơi tóc em dài hơn cả tuổi
Bụi trần gian chưa lấm gót hoa
Hương đêm e ấp tình thục nữ
Ngọc lan anh nở trắng một mùa xa
Nơi đó, từ lâu em vẫn đợi
Một điều gì
chưa thể gọi thành tên
Của riêng em
một góc đời huyền bí
Vẫn tìm về, như để tìm quên
TM
Jul 2010