Mở
Em như cơn lũ từ nguồn cuốn tôi điên đảo quay cuồng trong yêu …
Đổi thay
Giữa xuân bỗng thấy heo may
Ôm em chợt cảm trong tay lạnh lùng
Tim chừng thôi hết nhịp chung
Bên tôi em mãi mông lung phương nào
Ngẩn ngơ
Xám trời em thả mây giăng
Để tôi ngơ ngẩn giá băng ngập hồn
Còn đâu ấm áp nụ hôn
Mặn nồng ngày cũ vùi chôn bao giờ?
Khúc chia tay
Về thôi, quay bước, tôi ơi!
Ân cần đã gượng tay lơi ôm vòng
Rụng rơi rồi những ước mong
Tàn phai đã nhuộm cánh hồng em trao
Cũng bằng là không
Tôi nhìn tôi. Đó, tôi sao ?
Em đi để lại hư hao nếp hằn
Muộn phiền trong mắt giăng giăng
Tình tan cố níu cũng bằng là không
Ngậm ngùi
Thuyền rồi lìa bến xa bờ
Mây rời bỏ núi hững hờ dần trôi
Em rồi cũng đã phụ tôi
Ngậm ngùi, ừ đã phai phôi cuộc tình!
Khép
Em như cơn lũ từ nguồn cuốn tôi điên đảo quay cuồng trong yêu.
Bỗng dưng một sớm một chiều em ra sông biển. Tôi điêu đứng. Buồn!
:{ )