Bâng Khuâng Tình Hạ!
Hạ về với màu nắng vàng trong
Heo mây đủng đỉnh lay cành hồng
Nàng cúc nhởn nhơ tà áo mới
Thoáng bâng khuâng xao xuyến ước mong
Anh sẽ chờ em qua lối này
Ý thắm qua tim vần thơ say
Mộng mị ái yêu tình tha thiết
Nàng hỡi! phương trời em có hay
Lòng anh cưu mang nỗi nhớ nhung
Mang cả giấc mơ mộng tương phùng
Vô cớ hay anh ngây ngô quá
Mà dại tâm tư đến ngõ cùng
Anh muốn gào lên vang khắp trời
Thương em- "thương lắm" -lắm em ơi
Trớ trêu duyên tơ sao chẳng đến
Xót xa đau thương cả tuổi đời
Hai đầu nỗi nhớ, thương đời nhau
Ngăn sông cách biển chung bể sầu
Tiếng thơ chẳng đủ xoa niềm nhớ
Ai nỡ lòng giấu kín niềm đau
Đâu rồi em hỡi mộng ái yêu
Hãy nắm tay nhau dạo biển chiều
Cùng ngắm hoàng hôn thưởng ánh nguyệt
Nghe điệu lòng mấy nhịp liêu xiêu
Đêm nay tha thiết chỉ đôi ta
Dệt mộng Uyên Ương dưới trăng ngà
Sưởi ấm đời nhau câu luyến ái
Để trang tình sử luôn đượm đà .!.
TT