Anh nhớ em như nhớ mùa Thu, New York
Chút lạnh lùng, chút chua xót thiết tha
Anh nhớ em như em nhớ người ta
Đời bởi thế mới không là giấc mộng
Anh nhớ em trong chiều Thu gió lộng
Ngắm lá vàng mà mớ bóng hình ai
Chợt nhâ.n ra qua một tiếng thở dài
Còn đâu nữa những tháng ngày say đắm
Anh nhớ em, thật nhớ em nhiều lắm
Nhưng lấy gì để gởi gắm lời yêu
Bởi trong em, mình xa lạ hơn nhiều
Dẫu có nhắc chỉ đốt thiêu nỗi nhớ
Thôi thì thôi, mình có duyên không nợ
Em đã quên nhưng anh nhớ một đời
Hương tình nồng còn ngây ngất bờ môi
Say một khắc cho một đời khao khát!