trong phòng tắm
từ chân tóc nước trôi xuôi qua bao biến đổi về nơi cội nguồn
cõi người lấm bụi hồng trần, cuối đường: hạt bụi không tên / vô thường
giữa đường
với tay nắm / bắt hư vô, ngỡ tay khuấy / đụng đôi bờ tử, sinh
mở tay thả hết bóng/ hình, thả luôn ảo tưởng ngỡ mình [là] thiền sư
Phạm Chung
2/6/2012