... ký tờ giấy "kết hôn" rồi mới biết mình "hết khôn" ... nhưng vẫn cố giả cười đùa cho vợi buồn ...
ba bảy hai mươi mốt (ba tuần sau), tôi chua chát ....
cắn / nhá nhé ...
rằng: tôi đã trả nửa phần
(nợ em)
đầu hói láng gần như sư
râu nhiều, lại bạc sật sừ
thôi,
xong nợ tóc,
mình ừ nợ răng ;-)
thế mà gần nửa hàm răng
đã theo ngày tháng lang thang ... rớt rồi ;-)
chỉ cần ráng mấy trăng thôi
tôi / em cũng được "trọn đời" như ai ;-)
.
.
.
này em,
đời sống chẳng dài
tối ngày "cắn / nhá" kẻo hoài phí răng ;-)
cóc
;-)