Nhớ em ôm mộng quên sầu
Canh ngày mười sáu ra cầu ngắm trăng
Mới hay ngay cả chị Hằng
Sắc, hương đều chẳng có bằng em yêu!
Nói ra cũng tại mình liều
Anh hơn chú Cuội rất nhiều đó em
Cả gan chạm phải môi mềm
Để giờ khao khát từng đêm đợi chờ
Ước gì trong mỗi câu thơ
Em đều hiểu sự dại khờ trong anh
Si mê là chuyện đã đành
Nhưng bao yêu dấu cũng dành cho em!!