Tháng năm dài ngày tháng cuộn trôi
Trời chuyển mùa cho lòng bối rối
Những chiếc lá chưa rời cành vội
Run rẩy nằm đợi chuyến gió xa
Cánh ưu tư rớt nhẹ trong chiều
Sông uốn khúc
hồn đôi niềm vướng bận
Có những điều từ ngày xa lắm
Đã quên rồi nên chẳng buồn đâu
Xuân thay hoa và lá thay màu
Mùa thay gió, lòng người chẳng khỏi
Những đổi thay cho dòng đời tiếp nối
Nên thật lòng em chẳng buồn lâu
Chiều chớm thu vườn nắng phai màu
Cánh hoa khô hương chưa nồng trang vở
Những ngày này em đây cũng nho*’
...
Buổi giao mùa, trời đất bâng khuâng …