Nỗi Lòng Người Viễn Xứ!
Gió vẫn Đông- mà ngỡ đã Xuân
Rộn ràng cái tết với bâng khuâng
Da diết tim côi người viễn xứ
Quạnh vắng nỗi niềm giữa mong lung
Người viễn xứ có vui gì đâu?
Nỗi nhớ xa quê dạ trót sầu
Chữ nghĩa ái tình vời vợi qúa
Đôi khi buồn mắt lệ mưa ngâu
Hai mươi năm "hơn" nỗi buồn xa xứ
Nghĩa ân tình thành giòng lệ dư
Mượn ý thơ trải lòng thanh thản
Nào hay! say si chín tâm tư
Mùa đông xứ người lạnh lắm thay
Phố núi xanh xao tuyết phủ đầy
Cái lạnh thấu tim đà nhói buốt
Cung điện nguy nga sao đọa đày
Quyết lòng về quê đón Xuân sang
Ngắm nụ Cúc nhành Mai nở vàng
Thương lắm tình người ôi tha thiết
Và tôi xem như gói hành trang
Cảm ơn đời và cảm ơn em
Cho tôi mơ mộng thật êm đềm
Mời nhau ly rượu mừng xuân chúc
Hạnh phúc nồng nàn đời đẹp thêm
Cảm ơn đời cho ta đắm mơ
Với những khát khao những ngóng chờ
Có những mặn nồng lòng xao xuyến
Một thoáng mộng mị rồi thẫn thờ
Nhân dịp Xuân- anh mộng nét yêu
Đón tình xuân thắm thật mỹ miều
Hái lộc đầu năm thêm sung túc
Sức khỏe vạn an may mắn nhiều ./.
TT