Cây Ngô Đồng bỗng nhiên trút lá
nghe đất trời vội vã sang Thu (*)
kia cánh Phượng hòang ấp niềm riêng khó tả
mà càn khôn khéo dựng chốn lao tù
Phượng hoàng kia là thật,
hay hư ảo ?
Một thế giới lạ đời,
cảnh trùng tu!
cất cách bay đi,
đậu về con bìm bịp
hỏi Ngô Đồng:
"đứng đó có hoang vu ?"
Ngô Đồng trong tranh chưa hề rụng lá
ai dừng chân quanh lối ngõ mây mù
sương lắng động giọt hồng mong manh quá
một chốn quay về vắng cả Thiên Thu!
(*) Tích xưa Phượng Hòang và cây Ngô Đồng