Đọc bài thơ bỗng lòng vương day dứt
Ngọn lửa tình hừng hực cháy tim côi
Tha thiết quá trái yêu đương ngóng đợi
Lời tỏ tình vời vợi chốn xa xăm
Đời nổi trôi kiếp sống cũng thăng trầm
Em biết thế! vẫn bâng khuâng niềm nhớ
Bùi ngùi quá, mối tình duyên không nợ
Lòng chia phôi cứ ngỡ người còn đây
Trong tiếng thơ mê mẩn đắm hương say
Rượu chưa uống dạ ngây ngô đến dại
Chân bước đi sao em còn ngoảnh lại
Thoáng tình cờ hồn băng hoại xót đau
Xa nhau chưa? môi- mắt hoen giọt sầu
Dòng lệ khô như nhuộm màu tang tóc
Lời trái tim ngào nghẹn qua tiếng nấc
Chín niềm riêng quay quất dạ buồn hiu
Cố tìm quên lòng lại nhớ nhung nhiều
Thoáng tình cờ dạ đìu hiu trống vắng
Hương ái yêu vô cớ bờ môi mặn
Em có hay những sầu lắng xót thương
Em tiếng thơ da diết mộng vấn vương
Và nơi đó tôi canh trường xa xót
Vị đôi môi đắm say hương dịu ngọt
Phút dại khờ chan chứa mộng kiêu sa
Có phải đó em cho anh món quà
Là hành trang mặn mà dòng luyến ái ./.
TT