Bên này sầu nỗi nhớ, mượn cớ anh gọi yêu!
Em bảo rằng sợ lắm chữ "Yêu"
Mà thơ mộng mị lắm cao xiêu
Đắm hồn lữ khách dừng chân đến
Ão não tâm can bóng ngã chiều
Đêm về thổn thức mộng vấn vương
Suy tư mãi biết sao tỏ tường
Lời thơ tình tự buồn da diết
Giấu dím được sao những nhớ thương
Phải sao chịu vậy nhé em ơi
Mượn áng thơ vương tỏ đôi lời
Nguyệt Lão trên cao sẽ minh chứng
Vật đổi sao vờ, chỉ em thôi
Tình cờ gặp em ở chốn đây
Vần thơ thay rượu nhạc vui say
Gởi nét hồn nhiên trên điệp khúc
Đượm thắm hương yêu lúc sum vầy
Rượu ấm môi mềm ta có nhau
Trăm thương ngàn nhớ vơi bể sầu
Hãy uống say si nơi vườn mộng
Mặc đời trôi dạt ta về đâu
Cạn thêm chung nữa nhé bé yêu
Rượu thắm duyên hồng mộng liêu xiêu
Bao năm ly biệt tình ngóng đợi
Điệp khúc tương phùng thương mến nhiều
Mời em chung này nữa rồi thôi
Còn chút nồng nàn những tinh khôi
Kẻo khi khuya vắng sương xuống lạnh
Trớ trêu vô cớ tình phai phôi ./.
TT