Nợ Tình!
Đọc bài thơ, bỗng mê mang chi lạ
Thu sang mùa ,sao nắng Hạ đong đưa
Thơ chao động hay lệ lòng em mưa
Chưa tròn mộng.. nhưng đủ vừa da diết
Em phương trời, hởi lòng em có biết
Giống như anh mải miết trong giấc say
Giữa khuya vắng nỗi nhớ nhung đoạ đày
Bên rèm mộng đắng cay bờ môi mặn
Bùi ngùi qúa nỗi niềm nơi chốn vắng
Mộng ái tình sâu lắng buốt tâm tư
Em hồn nhiên trải mộng dưới trời Thu
Anh tha thiết nhặt âm từ yêu khẽ
Những dịu dàng của nhiều năm lặng lẽ
Không gian nào khua nhẹ chạm hồn đau
Đời muôn nẻo ta rẽ chi lối sầu
Khúc quanh co, tình thương nhau vì nhớ
Trớ trêu quá, gặp chi chẳng duyên nợ
Nguyệt Lão già làm vỡ bình tửu tiên
Tha hồ say xỉn mặc tình trao duyên
Tơ yêu vò rối thuyền quyên hồng trần
Lời trái tim biết làm sao tỏ phân
Cho anh trải mộng sánh ngầng trời sao
Gởi tiếng lòng đan tình khúc tâm giao
Đượm dòng luyến ái dạt dào yêu thương ./.
TT